KỶ NIỆM XƯA Kỷ niệm xưa như nỗi nhớ nhà
Em trở về xin thầy tha thư
Đó là lần em không thuộc bài
Thầy bắt lỗi quỳ trước vũng nước
Lòng nông cạn em không hiểu được
Em dận thầy, sao cứ trách hoài
Chỉ đến khí đời gặp giông gió
“Bài học” xưa thầy dạy làm người
Nếu quỳ xuống là quỳ hàng cuộc sống
Không muốn vây chi bằng cách
Tự mình đứng dậy và bước đi
Dù bàn chân nát đau trên đá sắc, gai nhọn..
Giờ em mới thấu hiểu
Lòng thầy ngày ấy
Thầy suốt đời ươm mầm, trồng cây.
Chỉ mong sao hoa thơm quả ngọt
Đừng non trái “chát đắng” lòng thầy
Kỷ niệm xưa như nỗi nhớ nhà
Em trở về khi tóc thầy đã bạc
Dù muộn màng được thầy tha thứ
Cũng đủ làm em nhận ra cuộc đời
.
Tác giả Trần Đức Đủ
-tỉnh Băc Giang
Nguồn tin Triệu Đình Ven - Văn phòng Sở GD & ĐT
Ảnh Lễ kỷ niệm 30 năm ngày nhà giáo Việt Nam
Thư gửi từ Mường nhé Nhận thư con gửi từ Mường Nhé
Lòng rưng rưng nỗi nhớ cứ xối lên
Chữ viết vội nghiêng xô bóng núi
Cha đọc đi, đọc lại, đọc cả trời Điện Biên
Thư con kể: Phòng con có ba người
Đứa Bắc Giang nhớ sông cười muốn khóc
Đứa Nam Định nhớ muối, biển mênh mang
Đứa Hà Giang nhìn núi lại nhớ núi
Buồn thì buồn thật, phút chốc lại cười vang
Rồi một mai thư cha con nhận
Xuân tưng bừng Mường Nhé nắng đầy hoa
Uống cùng con chén rừng, chén núi
Cho chập trùng hương bay tận quê nhà
Nguồn tin Triệu Đình Ven - Văn phòng Sở GD & ĐT